Khi tôi làm dự án về hàng nón.
Tôi biết hiện tại thị trường đang cần sản phẩm chất lượng, Qua kinh nghiệm 10 năm kinh doanh túi xách, ba lo cho thị trường nước ngoài, tôi có tìm hiểu hiện tại chưa có ai làm sản phẩm nón chất lượng để bán cho người việt nam và người nước ngoài qua việt nam chơi và họ mua về để kinh doanh
Phần lớn họ kinh doanh thị trường ngách không cần giấy tờ như siêu thị, không cần chứng nhận xuất xứ. đây là thị trường ngách rất lớn mà chưa ai làm được
Tôi một mình tôi nghĩ nên tìm 1 người nào đó hợp tác cùng nhau thì sẽ tốt và mạnh dạng hơn. Tôi thấy có 1 người bạn và tôi nói kế hoạch đó với họ, theo tính toán tôi đã đưa ra con số về vốn, về thị trường và người bạn đó đã đồng ý bỏ vốn ra làm ăn với tôi. Lúc này số vốn chỉ là hình thức để tôi biết người đó họ thiệt tình quan tâm và họ muốn làm theo đuổi dự án này
Những ngày đầu chúng tôi làm không đủ tiền trang trải chi phí, chúng tôi cố gắn làm việc, nhiều khi buổi sáng không ăn, buổi trưa tôi cũng không ăn và người bạn đó cũng không ăn. Chúng tôi nổ lực rất lớn thời gian đầu.
Những trở ngại và những kinh nghiệm về nghề nghiệp tôi truyền đạt hết cho bạn tôi để cố gắn đỡ bạn đó làm sớm biết việc để cùng tôi làm, Bạn đó lúc mới đầu không biết gì về ngành may mặc, nên mọi thức đều là mới mẻ, Học từng cái và tôi luôn luôn cố gắn đi rất chậm cầm tay chỉ việc.
Bạn đó thường đi tới xưởng với tôi, và không vấn đề gì lúc đầu không tốt và thuận lợi, Nhưng vấn đề đặt ra là lúc đầu 2 chúng tôi làm việc rất ăn ý. Lợi nhuận về đều chia đôi tôi đôi khi không cần chia đôi tôi biết trong những dự án nhỏ tôi cố gắn làm nhiều hơn người bạn đó nhưng kết quả thì vẫn chia đôi lợi nhuân
Trong năm đầu tiên tôi làm ra được một số tiền và tôi tiết kiệm được 100 triệu tiền mặt, nhưng sau 1 năm bạn đó làm đồng nào xào đồng đó, đầu năm sau tôi hỏi năm trước em làm dư bao nhiêu? em đó mới trả lời là cuối năm đánh bài mất hết gần 30 triệu. trong khi đó tôi còn dư tới 100 triệu.
Tôi cũng có giải thích rất nhiều là khi mình làm mình phải có tiền để tư tưởng thoải mái. nhưng em đó không nghe. Tiếp tục sang năm, càng ngày tôi thấy em đó càng xuống dốc, mỗi khi làm đi giao cho khách hàng đẻ thu tiền là rất năng nổ, vì phần lớn khách tôi mang về rồi tôi chạy đi làm những việc chính em đó chỉ phụ đi chở hàng và đi theo học hỏi. cái gì phụ được thì phụ chứ không có nhiều sáng tạo, càng lúc càng đi xuống. Mỗi lần có vấn đề giải quyết là phần lớn tôi đứng ra giải quyết, trong nhóm có vấn đề gì là tôi đứng ra ghi bình luận và cách giải quyết vấn đề.
Cảm thấy không thể đào tạo được người bạn, người em đó, vì tôi nhận thấy những dấu hiệu khi làm việc chung là bạn ấy, em ấy không kiểm soát được cái tôi. có chuyện gì là rối trí lên, và mỗi khi đụng đến vấn đề gì là em đó lãng tránh vì đi học, có việc nhà, luôn luôn có lý do phần lớn lý do là sông mặt nũi, mỗi lần có vấn đề gì liên quan đến sĩ diện là em đó rất khó chịu. còn tôi thì không quan tâm. Điển hình lúc chúng tôi đi đến 1 xưởng nhỏ theo kiểu gia đình tôi vào làm việc và họ chịu làm hàng cho chúng tôi. tôi thấy đối diện có 1 xưởng thêu, tôi vào hỏi thì bạn, em đó khó chịu và nói với tôi tại sao không để hôm sau tới mà phải tới liền tôi hỏi tại sao? bạn nói làm việc với bên này rồi giờ qua bên đối diện hỏi. tôi nói thì sao? 2 bên họ có liên quan gì, 1 bên may, 1 bên thêu thì có vấn đề gì. Xong vấn đề đó chúng tôi đi về.
Nhiều vấn đề tôi thấy không hợp vì bạn đó theo kiểu học việc mỗi lần tôi đi gặp đối tác hay xưởng là bạn đó vào nói lung tung, theo cách nhìn nhận của những người chuyên nghiệp thì thấy bạn đó nói nhiều nhưng phần nội dung giống kiểu ta đây hiểu biết nhiều nhưng thực chất không biết gì. tôi thấy vậy nhưng lúc đầu tôi bỏ qua, Mỗi lần tôi đi gặp khách hàng mới, đối tác mới tôi hạn chế để em đó, bạn đó đi theo. Có 1 lần tôi đến gặp đối tác mới, họ đưa sản phẩm của họ ra và nhờ chúng tôi bán, tôi biết sản phẩm họ làm ra chúng tôi không thể bán được vì chất lượng rất thấp không đúng thị trường. nhưng bạn đó em đó cố tình lấy mẫu và tôi biết lấy về dùng là chính chứ không bán buôn gì cả. và đúng y như tôi dự đoán là lấy về dùng chứ không bán. sau lần đó tôi mất hẵng luôn người đối tác đó. Vì tôi sẽ trả lời như thế nào với họ khi họ hỏi tôi? và tôi cũng không muốn đến chổ họ thêm lần nữa/
Và lần cuối cùng chúng tôi bị mâu thuẩn là vì tiền. với tôi tiền bạc nó không là vấn đề. Tôi muốn nhắc nhỡ bạn tôi về vấn đề công việc, sau khi tôi không chia lợi nhuận khi bạn tôi không tham gia vào 1 dự án nhỏ vì bạn đó, em đó luôn im lặng để 1 mình tôi làm việc, mọi khó khăn tôi tự giải quyết. tôi làm sản phẩm từ lúc nghiên cứu mẫu đến khi sản phẩm bán ra thì đến lúc đi giao hàng cho khách thì mới thấy em đó xuất hiện và dĩ nhiên hàng bán được rồi thì bạn đó rảnh để đi đến gặp tôi uống cafe và chia tiền cũng chia đôi.
Sau lần đó tôi thấy thực sự người bạn, người em này chủ yêu sống mặt mũi, sống vì tiền và tôi quyết định ngưng hợp tác. tôi cố gắn rút ra bớt vấn đề công việc. tôi chỉ muốn 1 mình xử lý không để bạn đó, em đó đụng vào vấn đề làm ăn của tôi.
Đây là kết quả của thất bại
- Kết quả của mất mát nó làm cho tim bạn và vùng ngực cảm giác rất khó chịu. Giống như cảm giác chia tay bạn gái. Tôi đã nhận thấy cảm giác này nhiều lần khi tôi quen bạn gái mà bị bạn gái từ chối và chia tay tôi.
- Nhớ kỹ là đừng để tình trạng này xảy ra thì mình đừng làm gì khi những dấu hiệu trên
- Những người không cùng hướng đi với mình
- Những người chắc chắn vì tiền thì không cùng hướng đi rồi
- những người không biết về sản phẩm mình đang làm thì họ cũng nằm trong đó
- những người khi đụng đến lợi ích cá nhân họ là họ ảnh hưởng mình làm mình phải nghe theo họ
- những người không có bạn bè tốt, họ không có mối quan hệ xã hội được lòng tin từ người khác