Khi Tôi Thiền định tất cả mọi vấn đề đều không có tốt, xấu, được, mất, ngon, dở… những vấn đề liên quan đến cảm xúc, liên quan đến cảm giác đều học cách không để tâm sâu vào, mà hãy luôn nhìn thấy hình ảnh và không suy nghĩ cũng không vui hay buồn.
Tham thiền cũng không được. Tham làm việc tốt cũng không được vì đều này làm tâm mình không tịnh. Tâm tịnh tức là cho dù bên ngoài có mạnh hay yếu, sự việc bên ngoài đừng cố gắn làm tốt nó mà hãy yên tịnh khi nào vấn đề đến thì mình xử lý, nhìn nhận và không đánh giá về nó.
Ví dụ khi mình giúp đỡ người khác, khi mình nhận được lời cảm ơn hay nhận được phần thưởng gì đó mình cũng bình thường và không để suy nghĩ về vấn đề vừa mới sảy ra, không vui, không buồn, không nghĩ ồ mình làm được 1 việc tốt, mình đã tạo nên 1 chút Phật tính trong mình. Điều này không đúng nghĩa với tâm an.
Nhiều người cố gắn Thiền nhiều để đạt được mục đích đạt được một điều gì đó, nhưng bản chất của thiền định chỉ để tâm trí bạn bình an, an yên rồi qua nhiều thời gian luyện tập