Cảm xúc lo lắng không biết giao được hàng

1. khách đặt hàng nhưng không ứng trước vì phần lớn làm ăn bằng lòng tin và lời nói.
nhận thông tin khách hôm chiều thứ 7 thì mình mới báo xưởng là trong tuần lên hàng thứ 5 giao được không? xưởng trả lời được. thứ 2 anh đi lấy vải mang xuống để đi thêu. thứ 2 mang xuống thì thứ 3 mới cho đi thêu vì cuối ngày xưởng mới nhận được. xưởng nói thứ 3 thêu thì thứ 5 không kịp. mình có báo lại với khách hàng là thứ 7 mới có hàng hoặc là không nhưng sẽ cố gắn. khach cần hàng và trong vòng 1 tuần mình phải làm cho xong để kịp khách giao cho bạn hàng của khách
2. mình báo xưởng và đi tìm vải để xưởng kết hợp lấy vải đi thêu. và xưởng cũng cho chặt vải nhưng thứ 2 họ không chặt vải được vì người chặt vải nghỉ thứ 3 mới làm được. vậy là mình mất đi 1 ngày không làm gì.
3. thứ 3 mình xuống xưởng tiếp tục hối thúc để chủ xưởng cho người chặt vải, trong ngày thứ 3 chặt vải, gởi hàng đi thêu, và ngày thứ 3 chỉ làm được việc vậy thôi.
4. cái mình thấy xưởng bất cập là khi họ làm việc không có kế hoạch và tiến độ công việc, họ chờ việc tới đâu họ làm tới đó.
5. à thứ 3 xưởng mới báo lại là thiếu lưới rêu màu rêu nên thứ 3 mình chạy về đi mua để mang xuống, từ xưởng chạy về cách 60km để mua 20 met lưới rêu, đặt giao hàng nhanh gởi xuống đến phải tối thứ 4 bên giao hàng nhanh họ mới giao qua. mình nhìn trên hệ thống ghn là họ đã lấy hàng và sẵn sàn đi giao có cả số đt người giao, mình chụp hình báo xưởng thì họ cũng không động tĩnh gì, đích thân mình gọi hối anh giao hàng sớm cho mình, vậy là phải thứ 5 mới giao hàng, nhận hàng bắt đầu lên chặt lưới. mình cũng im lặng để chờ đợi nín thở vì mình không thể hối người khác và mình cố gắn nghĩ xem việc gì làm đc thì làm.
6 Mình biết là hàng khó lên được nên đúng thứ 6 nên mình nhắn tin báo khách là tuần này không lên hàng được hàng. Khách hàng nhắn tin năng nỉ giúp em đơn hàng này, mình cũng nói là cố gắn hết sức chứ không hứa.
7 Qua ngày thứ 5 xưởng tiếp tục nói hàng thêu chưa về. Mình hỏi xưởng vậy tranh thủ làm hết mấy khâu kia đi, xưởng nói làm hết rồi giờ chỉ chờ thêu về ráp vô thôi.
8 và đến chiều thứ 6 thì nhận được thông tin là hàng thêu về, vậy trong ngày thứ 6 mình lên hàng kịp giao khách, vậy là sáng sớm thứ 6 mình xuống xưởng sớm để phụ công nhân xưởng cùng làm. Từ SG mình chạy xuống Long an 60 km. Khi tới nơi xưởng đang ngồi uống nước ở cái bàn đá. Mình hỏi xưởng là hàng thêu về chưa? Lúc đó xưởng mới dật mình nhớ là chưa lấy hàng thêu vậy xưởng sai thợ chạy vào lấy hàng thêu về làm
9 mình cũng kiểm soạt được cái tôi của mình cứ để sự việc nó trôi qua, mình vào xưởng để làm công đoạn may nhãn.
10 cảm giác khi thấy hàng thêu về giống như mình mới nhận biết dấu hiệu là xưởng đã đủ đồ rồi giờ chỉ việc làm là kịp giao trong đêm thứ 6 cho khách,
11 mình phải chạy tới máy may này chỉ đạo, chạy tới người may công đoạn bắt họ may vì mình không thể chờ xưởng chỉ đạo.
12 mình là khách hàng nhưng cũng giống như quản đốc, mình vào làm luôn công nhân,
13 trong ngày thứ 6 xưởng may ra được 100 cái nón thành phẩm và quay qua quay lại vẫn còn thời gian mình mới hỏi xưởng cái phụ liệu kết màu rêu đâu? Xưởng mới nói chờ tối nay họ mới làm vì bà đi làm ở công ty, mình chỉ biết kêu trời và biết không thể hỏi ngược lại xưởng là tại sao hôm trước em nói chuẩn bị hết rồi? Nhưng câu hỏi này mình hỏi cũng như không. Vì biết có làm ken thẳng vấn đề cũng không giải quyết được vấn đề gì.
14 tiếp tục đi làm, vừa làm vừa hỏi thông tin mấy ngừoi công nhân ở gần đó là tại sao vì sao máy lại mang đi rồi cái ngừoi làm đó giờ ở đâu? Mới biết được thông tin cô đó đi làm ở công ty và cô đó có bầu nên 3 giờ mới về để làm cái kết rêu
15 tiếp tục quay qua xử lý vấn đề với khách hàng. Nhắn tin báo khách là hàng không kịp giao tối nay nên sáng mai giao. Khách nhắn lại mai buổi sáng là mấy giờ? Mình tự dự đoán là trước 11 giờ.
16 đêm hôm đó cố gắn làm mọi việc việc nào mình cũng vào làm, khâu nào mình cũng làm cả.
17 tiếp tục qua ngày thứ 7. 4 giờ sáng mình đã rời SG đến Long an lúc 5 giờ, ngồi uống cafe đến 7:30 gọi điện cho xưởng nói xưởng ra uống cà fe vì anh tới sớm. Mục đích chỉ muốn gọi nhắn tin gọi xưởng dậy đi làm chứ lỡ việc và nhắc xưởng đi lấy cái kết rêu chứ lo lắng lỡ trễ cô kia vào nhà máy làm thì ai sẽ lấy đây là mệt mỏi nữa
18 khi mình vào xưởng công nhân họ đang làm nhìn thấy đang ráp kết mình trong lòng yên tâm chút và chào mọi người bắt tay vào làm luôn. Chỉ đạo thợ làm chạy tới nhét hàng vào cho thợ thúc họ làm vì không có người chỉ đạo họ sẽ không biết làm gì.
19 hàng làm xong vậy là ra chụp hình báo khách anh đi giao bây giờ luôn xóng hết rồi. Khách không trả lời, lúc đó là 9:20 phút. Mình cột hàng lên xe và chạy,
20 trong đầu bắt đầu lo lắng suy nghĩ đặt câu hỏi cho mình. Không biết tại sao khách không nhắn trả lời hay bắn tim với tin nhắn mình đi giao? Hay là trễ rồi? Lo lắng nối tiếp lo sợ, sợ lỡ giao xuống SG khách không lấy thì làm sao? Trên quản đường mình cứ suy nghĩ hoài, đồng thời cũng nghĩ mọi việc rồi cũng qua, vì cảm giác này mình gặp nhiều rồi. Vấn đề là khi mình làm ăn nhỏ thì ai cũng giữ cán không ai chịu nắm đằng lưỡi. Giờ mình phải tiếp tục làm, tiếp tục đi giao hàng. Hàng tới nơi mình bắt đầu đưa vào. Mình liền hỏi: hàng mình có kịp giờ không vậy khách. Khách im lặng khách chỉ hỏi bao nhiêu ( mình thấy khách quan tâm hàng khách chọn và gom vào ngừoi khách mình hiểu được là hàng mình giá trị.
21 khách chuyển tiền 200 cái mà khách chuyển có 14 tr. Mình thấy chuyển tiền rồi mình an tâm đi về
22 đi về đi chào qua chợ khác ngồi nghỉ mệt thì nghĩ lại ủa sao chỉ có 14tr phải 16 tr chứ. Lật đật nhắn tin cho khách báo là anh vẫn chưa nhận được 2 tr. Trong tin nhắn mình cũng cho họ biết là họ chuyển mới có 1 lần 14tr còn 1 lần nữa 2 tr mà họ quên nên mình nhắc. Thực tình là mình quên. Không là hôm sau mệt đầu phải đi giải thích nữa.
22 sau khi nhận đủ tiền cảm giác đã trong lòng . Mình cũng muốn tìm cái gì để hồi phụ lại năng lượng bằng cách chạy từ từ về nhà và tìm quán tấp vào ăn, tìm quán tấp vào uống nước. Mình cố gắn để lòng yên
23 qua việc này mình thấy Thiền định đã giúp ích mình bớt lo lắng khi vấn đề không như ý muốn, khi vấn đề đến với mình ngoài tầm kiểm soát thì mình phải cố làm, theo dõi để kiểm soát nó, đừng tin giao việc cho ai cả. Mình kiểm soát như 100% dĩ nhiên mình không nhảy vào làm, nhưng chính mình là người kiểm soát tiến độ chứ xưởng họ không làm đc. Không phải họ làm biếng mà không ai cũng như mình, họ không biết cách làm nên họ không biết quản lý tiến độ. Họ chỉ giỏi 1 cái chứ sản xuất có rất nhiều thứ họ không biết làm. Không biết sắp xếp. Nên mình muốn thì mình làm.
24 bài học là mình làm hết mình , làm bằng trái tim, kiểm soát lời nói khi nhờ ai đó làm, mình luôn coi trọng họ để họ vui vẻ làm cho mình. Chung quy công nhân họ không quan tâm mình ra sao. Cái mình cần mình phải làm và không chờ đợi ai.
25 khi mình đi giao hàng cho dù có bán được hàng hay không mình cũng cứ để sự việc nó trôi qua, mạnh mẽ đối phó với bão lớn. Mình không sợ khi bão tới. Rồi mọi cơn bão cũng sẽ qua rồi chúng ta ai cũng đều được ăn Tết

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *