Cân bằng giữa gia đình với xã hội

Mỗi người lựa chọn một con đường và cách chọn mục tiêu khác nhau. Có người thích sống cùng gia đình, người thích ra ngoài với bạn bè, và cũng có người không thích sống với gia đình mà lại không hòa hợp với xã hội. Còn có người vừa thích gia đình vừa thích xã hội. Để cân bằng giữa gia đình và xã hội, điều này cần rất nhiều thời gian và công sức.

Từ khi sinh ra, chúng ta được cha mẹ nuôi dưỡng cho đến khi trưởng thành, rồi ra ngoài xã hội để tìm hiểu và làm quen với bạn bè, lập gia đình, và tạo dựng cuộc sống riêng. Khi đã có gia đình, vấn đề mất cân bằng thường xuyên xảy ra: khi làm tốt cho gia đình thì bạn bè xa lánh, còn khi ra ngoài vui vẻ với bạn bè thì gia đình lại lục đục. Mỗi người chỉ có hai mươi bốn giờ mỗi ngày; 8 giờ dành cho công việc, dù ở công ty hay chức vụ nào cũng vậy, 8 giờ dành cho giấc ngủ, và 8 giờ còn lại cho việc nhà và chăm sóc con cái. Còn lại, chúng ta chỉ có 8 giờ để làm những việc tạo ra giá trị cho bản thân như xem Facebook, đọc báo, xem TV, và gặp gỡ bạn bè. Tuy nhiên, vẫn không đủ để sử dụng hết 24 tiếng trong ngày; lúc nào cũng thấy thiếu thời gian. Một ngày trôi qua rất nhanh, nhưng cuối ngày lại cảm thấy không hoàn thành việc gì cho tương lai. Vậy làm sao để cân bằng là điều ai cũng mong muốn.

Hồi còn đi học, mỗi học kỳ có rất nhiều môn học. Làm sao để đạt thành tích tốt ở tất cả các môn? Có người nợ môn, có người giỏi môn này nhưng kém môn kia. Bạn có thấy trong lớp lúc nào cũng có một người xuất sắc luôn giỏi tất cả các môn không? Hồi tôi đi học, tôi không hiểu tại sao bạn tôi lại làm được điều đó, và dĩ nhiên thầy cô đều yêu mến bạn ấy và dành ưu ái cho nó. Sau này, tôi mới nhận ra rằng những người học giỏi phần lớn tập trung vào một điều duy nhất: học. Họ dành năng lượng để học, còn những việc khác thì không quan tâm.

Khi chúng ta tập trung năng lượng vào học tập, não bộ không có thời gian suy nghĩ về việc khác, nên khả năng hấp thụ thông tin, hình ảnh và âm thanh trở nên sắc nét và lâu nhớ hơn. Nhưng khi lập gia đình và sống độc lập, chúng ta phải hoàn thành hơn cả một trăm công việc như: đi làm, giao tiếp với bạn bè, làm việc nhà, tạo mối quan hệ, giữ liên lạc với gia đình, và xử lý hàng trăm vấn đề trong cuộc sống. Bạn không thể tập trung vào một việc duy nhất. Nhiều người kiếm được nhiều tiền nhưng khi có vấn đề trong gia đình, họ thường nhờ dịch vụ bên ngoài để giúp đỡ, như sửa chữa nhà cửa hay thiết bị hư hỏng. Họ chỉ biết kiếm tiền mà không biết làm gì khác.

Khi bạn tách ra khỏi cha mẹ, bạn có vợ, có chồng, và có con cái. Lúc này, bạn không còn đến trường hay làm bài tập về nhà, nhưng đổi lại, bạn phải đi mua bỉm, nấu cháo, giặt quần áo, hay thậm chí chà toilet, học thêm tiếng Anh, gặp gỡ đối tác, và nhiều công việc không tên khác. Nếu bạn nói mặc kệ, tức là bạn đang đầu hàng với thực tại. Thử để ngôi nhà bạn một ngày không quét dọn xem sao? Hãy để quần áo một ngày không giặt xem thế nào? Hãy thử không quan tâm đến việc học hành của con cái một ngày? Nghe có vẻ chỉ một ngày, nhưng khi bạn để mặc một ngày không làm gì, thì sẽ thành hai ngày, rồi ba ngày. Khi những vấn đề đó chồng chất lên, bạn chỉ biết đầu hàng. Nhiều gia đình chia tay vì họ nghĩ rằng một ngày không làm cũng không sao, đi với bạn bè một lần cũng không sao, nhưng điều này tạo ra vấn đề lớn. Thực chất, nó đã âm thầm bắt đầu từ rất lâu trước đó, tạo ra sự lười nhác và mệt mỏi. Khi bạn bỏ qua một ngày, đó là kết quả, chứ không phải nguyên nhân.

Nếu bạn đã học khổ cực từ lúc sinh ra, những việc tưởng chừng khó khăn sẽ trở nên đơn giản. Tôi thấy nhiều người làm việc nhà hay nấu một bữa ăn thì họ đau đớn, la ó lên. Họ nói mệt mỏi vì làm xong lại phải dọn dẹp, và cho rằng ra ngoài ăn cho nhanh. Nhiều người không thích ngồi với bạn bè, không thích làm quen với người mới, vì họ thấy bản thân mình còn không kiểm soát được thì làm sao có thể chơi với bạn bè lâu bền? Thế là họ quay lại với sự cô đơn của chính mình.

Chúa đã tạo ra con người với cả nam và nữ. Nam giới cần ra ngoài học hỏi nhiều điều từ xã hội để áp dụng cho gia đình, làm cho bản thân, gia đình và xã hội tốt hơn. Còn phụ nữ thường ở nhà, làm việc nhà, dành thời gian bên con cái, nuôi dạy con cái trưởng thành. Họ lấy thông tin và phương pháp của người cha để truyền đạt cho con, giúp con cái học hỏi nhiều điều từ bên ngoài ngôi nhà. Phụ nữ và trẻ em thường là những người yếu thế, khi ra ngoài thường dễ bị bệnh và tai nạn, nên phần lớn họ ở nhà. Còn đàn ông được Chúa ban cho sức mạnh và trí thông minh, dễ dàng ra ngoài để tìm kiếm thức ăn và bảo vệ bản thân, họ học hỏi cách bảo vệ mình và đối phó với những vấn đề xấu bên ngoài.

Quay lại vấn đề cân bằng giữa gia đình và xã hội, để trở thành người đàn ông mạnh mẽ, họ phải cân bằng giữa việc nhà, con cái, vợ chồng và bạn bè ngoài xã hội. Nếu họ làm tốt việc nhà, không cảm thấy mệt mỏi thì sẽ trở thành thói quen. Việc ngoài xã hội cũng vậy. Để có thói quen, họ phải làm thường xuyên mới quen được. Nếu không cân bằng được giữa gia đình và xã hội, khi bạn kiếm được nhiều tiền, thì trong gia đình, con cái sẽ hư hỏng. Hoặc nếu bạn chăm sóc con cái quá nhiều mà lại bỏ mặc xã hội, tiền kiếm được sẽ không đủ vì con cái cần tiền cho y tế, giáo dục. Nên chúng ta phải xây dựng một gia đình có sự cân bằng, không bên nào hơn bên nào.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *