Hôm nay ngày 12/01/2025. Tấm Thảm bình an
Mọi người thường hay cố gắn làm việc để được nhận được quả ngọt đó là hạnh phúc, Hàng ngày mình phải dậy sớm, thức khuya để cố gắn làm việc, làm thật tốt, làm tốt hơn mọi tất cả để cuối cùng nhận được nhiều tiền lương, nhận được nhiều tiền công, cuối cùng cái sau cùng là được hạnh phúc từ số tiền, từ công sức mình làm ra
Tôi cũng là con người và đi theo cách suy nghĩ như mọi người, Chuyện là chiếc thảm bình an. Này 12/1/2025 âm lịch là ngày 13/12/2024 gần như là những ngày cuối năm, tôi cũng làm mọi thứ để chuẩn bị cho ngày tết được thoải mái, tôi thích uống trà, Tết mà cả gia đình được ngồi trên tấm thảm uống ngụm trà là còn gì bằng, Trong suy nghĩ tôi chợt nhớ là dưới hồ bơ chung cư có 1 chiếc thảm bỏ không mà hôm trước tôi thấy được, nó được gấp gọn để trên đầu tủ, vì lâu ngày quá nên bụi và chim đến làm tổ tha rất nhiều mùn cưa nên tấm thảm trông nhiều chổ gấp bên trong còn mới tinh, còn bên ngoài như bụi đen xì. Tôi Nghĩ rằng mang về giặt là mình có tấm thảm để ngồi thư giản những ngày Tết năm đó. Tôi tha về nữa đêm vì cũng không muốn ai thấy tôi lấy đi, trong lòng cũng suy nghĩ lỡ ai phát hiện thì cũng kỳ, mà mình muốn có chén trà trên tấm thảm. Thế thì tôi lấy về lúc đó là 12 giờ khuya 1 mình tôi xuống hồ bơi để lấy về.
Hì hục giặt cả đêm, kỳ cọ, xịt nước mà nó có quá nhiều dăm bào dính rất nhiều trên sợi lông – bạn tưởng tượng chiếc thảm đó nó có lông như lông chó mà dài hơn, thử xem nhiều dăm bào dính trên đó mà tôi xịt nước phải đến 1 giờ sáng khuya mới xong. Tôi không thể làm sạch những vết ố đen như vết bụi lâu năm trêng những góc gấp của tấm thảm
Đi ngủ đã, tôi đổ nước javen xuống cùng với ít xà phòng bột để ngâm, mặc kệ đi ngủ chứ mệt quá rồi. Nghĩ đến mà đã thấy mệt rồi vì tấm thảm khô nó rất nhẹ, còn khi thấm nước thì nó nặng gấp 10 đến 20 lần. tôi nghĩ nó cũng hút phải 40 đến 50 lít nước nên 2 tay tôi nhấc lên không nổi vì phải trở mặt kia trong thau để thấm đều nước xả vải javen nhưng tôi không nhấc nổi.
Buổi sáng chủ nhật thật vui vì cả gia đình đi ăn sáng ở ngoài, tôi mặc kệ cái thau đựng tấm thảm nó như cái núi cao màu trắng ngà. tôi không quan tâm mà đi ăn sáng với cả nhà, hôm đó phải đi từ 9 giờ sáng đến 1 giờ mới xong vì sau khi đi ăn sáng chúng tôi còn phải lạn vào siêu thị mua đồ hết 5 triệu và ăn uống hết 2 triệu. bằng cả 1/2 chiếc máy giặt chúng tôi muốn mua mà chưa mua được vì chưa có kế hoạch thật sự, chỉ nói muốn mua.
Quay lại chuyện chiếc thảm, tôi về nhà là có viêc gọi điện video để bán số nón cho khách hàng phải mất 2 tiếng nữa, tôi quay xuống bếp vợ tôi đang chuẩn bị buổi tối. tôi phụ vợ xong, ăn xong tôi lào vào phòng tắm hì hục giặt tấm thám, như đánh trận với nó, hì hục chày cho xong vì không xong là nó thối lên vì ngâm từ tối hôm trước rồi. Tôi cố gắn chà cho xong và phải mất hết 2 tiếng đồng hồ tôi mới chà xong, chổ nào đen tôi phải đánh xà phòng.
GIờ này ngồi thư giản sau khi chà xong. Lên máy tính viết lại nhật kỳ và đều chúng ta cần suy nghĩ là bình an không phải chúng ta phải lao đầu vào tìm kiếm cơ hội hay cố gắn làm 1 điều gì đó ở hiện tại, dùng hết sức để hoàn thành một điều gì đó cho đến khi hoàn thiện là chúng ta được hưởng quả ngọt, cũng giống câu chuyện chiếc thảm của tôi. tôi cố gắn làm mọi thứ để có được những ngày tết vui vẻ nhưng không hẵn vậy. điều chúng tay nghĩ nhưng thực tế nó làm chúng ta mệt mỏi từ khi chúng ta vạch kế hoạch và cố gắn hoàn thành kế hoạch thật sự nó làm chúng ta rất mệt và điều tôi muốn rút ra bài học là chúng ta hãy thư giản, nhẹ nhàng tất cả những gì ngay thời điểm hiện tại không phải hết mình để làm cho bằng được, vì điều này nó làm chúng ta rất mệt mỏi. thay vào đó mình hãy nhẹ nhàn làm những điều nhẹn nhàng khi vấn đề đó nó không cần thiết. Hãy nghĩ thay vì giặt tấm thảm tôi chỉ cần cầm chổ quét cho xạch nhà, lau nhà thật sạch như thường nhật vừa nhẹn nhàn vừa không mất quá nhiều thời gian. vẫn chổ đó chiếc bàn uống trà thì cũng xong mà. sao phải cầu toàn quá để mình phải vất vả.Hãy tập trung vào những điều lớn lao hơn dành thời gian tạo ra giá trị cho xã hội thay vì mình dành thời gian làm cho chính bản thân mình. Thay vì tôi phải mất nữa ngày để đánh vật với đống thảm đó tôi ngồi đọc sách, tôi vạch kế hoạch cho ngày mai, Tôi học tiếng hán nó nhiều giá trị hơn.
Chúng ta trong cuộc sống cứ lào đầu vào những thứ không cần thiết để có kết trả tốt nhưng đôi lúc chúng ta đánh đổi quá nhiều thời gian nhưng thời gian cho mỗi chúng ta là có giới hạn. Hãy nhẹ nhàng niếu bạn có nấu cơm không ngon, kho cá hơn mặn, canh hơi chua thì cũng ăn chứ giờ cãi nhau làm chi, chúng ta hãy biết rằng mặn 1 chút, chua 1 chút nhưng chúng ta thấy không cần thiết thì nên không mất quá nhiều thời gian cãi nhau, hạnh họe nhau. hãy nhẹ nhàn là bình an nhất rồi.