Hồi xưa khi mình sinh ra thì có bạn bè hàng xóm với nhau, lúc đó cái quan tâm duy nhất là đồ chơi, ai có đồ chơi thì cùng chơi chung, có khi thằng bạn nó không cho đụng vô đồ chơi mới sợ bị hư, rồi vài ngày nó chơi đã rồi cũng cho chơi chung, đứa nào cũng có 1 chút ích kỹ riêng, nhưng sau đầu tiên mới mẻ thì chúng nó lại thấy món đồ chơi đó là bình thường, bạn bè thích chơi thì chơi chung. Hồi đó đồ chơi còn ít, thường đồ chơi không phải mua bằng tiền, đồ chơi có thể được làm bằng tre hay vài mảnh gỗ. Tình bạn lúc đó chơi không cần biết bạn là ai, ai thích thì cứ vào cuộc mà chơi.
Rồi khi lớn hơn một chút, bắt đầu đi vào cấp 1, đứa nào cũng có mối bận tâm là học tập, đồ chơi lúc đó là những món tự làm là chính, có thể cuộn vài miếng vải hay bao nilong cũng trở thành đồ chơi, tụi cấp 1 lúc đó cũng thích đọc truyện tranh, lúc thằng bạn có cuốn truyện tranh thì đứa không có ngồi gần xem ké, có khi đứa được gia đình cho ít tiền thì mua quà vặt ăn, có nhiều đứa cũng ích kỹ chỉ muốn ăn một mình, nhưng lúc này tình bạn cũng chỉ là ở trường, sau khi tan học đứa nào về nhà nấy cũng không luyến lư làm gì, vì ở nhà mỗi đứa đều có những đứa bạn hàng xóm. Lúc này ai cũng trở thành bạn và cũng không biết đứa nào xấu đứa nào tốt. Nét phân biệt chỉ là đứa có nhiều đồ chơi mà không cho đứa ít đồ chơi chơi thôi. khi đứa không có đồ chơi năng nỉ chút là tụi nó cũng vùi đầu vào chơi chung.
Rồi đi học cấp 2 mỗi đứa vào môi trường tự lo cho bản thân mà không cần phải gia đình đụng đến, lúc này bạn bè cũng hiểu được đứa nào ích kỹ, đứa nào dễ chơi, đứa nào khó chơi. Lúc này bắt đầu chia thành nhiều nhóm nhỏ, nhóm học giỏi, nhóm học dở. Cấp 3 cũng vậy sau khi chuyển trường từ cấp 2 sang cấp 3 nhiều đứa được vào trường điểm, đứa thì vào trường tư thục tức trường tư không phải trường nhà nước. Lúc đầu cũng có chơi chung nhưng khi gặp gỡ bạn mới bạn bè bắt đầu tìm hiểu những người bạn mới, vì học khác trường nên tình bạn cấp 2 xa dần rồi mỗi đứa một nơi, đôi khi gặp ngoài đường chỉ chào hỏi có khi cố tình làm ngơ. Học cấp 3 có bạn mới thì chỉ tập trung bạn mới lúc này không còn bạn cấp 2, bạn hồi xưa ít dần rồi có thể không còn hoặc nhiều lắm cũng 1 đến 2 đứa, sau khi bạn cấp 3 đi học đại học những người bạn cấp 3 thời trước mỗi đứa đi học mỗi nơi, ở mỗi tỉnh khác nhau có khi cuối năm về Tết mới gặp lại. Rồi những đứa bạn cấp 3 cũng nhạt dần vì mối bận tâm lúc này là những đứa bạn mới chứ thật sự không phải tập trung vào học. Tìm kiếm bạn mới ở môi trường mới là chuyện bình thường. Đây là cách để chúng ta khám phá thế giới, mỗi người có một thế giới riêng và ai cũng muốn mình có nhiều bạn bè, nhưng mối qua tâm mỗi lúc một khác, và điều điện địa lý không cho phép. Cuối cùng thì xa dần xa dần rồi đến một năm mới gặp một lần.
Sau khi ra trường thì sao. Ra trường đứa thì tìm việc làm, đứa thì tiếp tục học, nên việc có bạn mới là chuyện hiển nhiên, rồi những đứa bạn cũ chỉ cũ kỹ và để cất đi trong lòng chôn giấu những kỹ niệm đáng nhớ. Nên người ta mới có bạn học, bạn đi làm. Đây là những đứa bạn cùng học. Vậy ngoài đời còn có những loại bạn nào nữa không? Chắc chắn là còn, Khi chúng ta gặp bạn của bạn sau đó trở thành bạn của chúng ta mà không phải mối quan hệ như thời đi học. Rồi chúng ta kế giao với những người bạn lớn tuổi hơn, bạn nhỏ tuổi hơn những người bạn trên mỗi bước đi. Bạn thì lúc nào cũng có người cùng chí hướng, có người khác chí hướng. Vậy làm sao để tìm kiếm người bạn nào đúng theo mục tiêu chí hướng của chúng ta? Người ta hay nói bạn tốt và bạn xấu. Thật sự trên đời này không ai tốt, cũng không ai xấu, chỉ là người ta đến với mình đều có mục đích, người đến với chúng ta trở thành bạn có thể chúng ta không cùng mục tiêu với họ chúng ta chỉ đơn giản là rời xa rồi tìm người bạn khác.
Bạn bè khác với bạn lợi ích. Bạn bè là bạn chỉ liên hệ đến cảm xúc, tức không liên quan đến vấn đề tiền bạc, mà phần lớn là liên hệ về cảm xúc. Tôi có người bạn học từ thời cấp 1, chúng tôi chơi chung cho đến bây giờ tôi đã lập gia đình và có 2 con, chúng tôi là hai người khác biệt, bạn tôi sống ở quê cuộc sống xoay quanh đồng ruộng, chăn nuôi và làm không ra nhiều tiền, còn tôi vào thành phố lớn, có nhiều cơ hội để làm ra tiền, khi tôi và bạn gặp nhau tình cảm rất vui, tôi biết anh làm không có tiền, còn tôi làm có tiền, tôi luôn nhắc nhở người bạn tôi là: tao với mày là bạn tốt với nhau, cái mày có và cái tao có khác nhau vì là mỗi đứa đi mỗi con đường nên việc tạo ra giá trị khác nhau, nhớ nghen tao với mày mãi là bạn, và chúng tôi ngồi chơi với nhau như cái thời chúng tôi không có gì, tôi không dùng tiền để nói chuyện mỗi lần tôi gặp bạn là tôi hạ thấp tầm của mình xuống, ngồi lết dưới đất như cái thời hai chúng tôi chơi chung với nhau, người bạn tôi cũng vậy họ biết họ không làm ra tiền nhiều bằng tôi nhưng những gì tôi được bạn đãi ở làng quê là những tình cảm chứ không phải vì tôi có tiền là bạn tôi đối xử cao hơn.
Đây là bạn tốt là bạn theo nghĩa cảm xúc. Còn bạn theo nghĩa giá trị là sao? tức bạn bè theo cách mình mang giá trị cho bạn và bạn đáp lại giá trị tương xứng cho mình, thường là đối tác với nhau, chúng ta cùng chung con đường, và việc tạo ra giá trị cho nhau trao đổi nhau. Nếu bạn hết giá trị với tôi thì tôi cũng hết giá trị với bạn, vì khi tôi không tạo ra giá trị cho bạn lúc đó đẳng cấp sẽ khác biệt, lúc đó mối quan tâm sẽ bị khác đi, người có nhiều giá trị họ sẽ tìm những người mang lại giá trị tương xứng để chơi với nhau, còn khi người bạn không còn giá trị thì họ chỉ là không chơi với nhau nữa. Tôi có một người đối tác, chúng tôi cùng làm những sản phầm để bán ra thị trường, chúng tôi là những người bạn chơi chung với nhau, đi đâu chúng tôi cũng thích đi chung, làm gì chúng tôi cũng thích làm chung, thời gian chúng tôi gần nhau để bàn công việc nhiều hơn chúng tôi ở với gia đình, chúng tôi đi dự chung những sự kiện, đi gặp gỡ đối tác chúng tôi đều làm cùng đi, và chúng tôi còn hợp tác chung một số dự án, rồi một ngày người bạn thấy giá trị tôi mang lại ít hơn cái người ta mong đợi, lúc đó những cự cãi bắt đầu xảy ra, nhiều mau thuẩn bắt đầu đến với cả tôi và bạn, thế là bạn tôi không còn là bạn bè nữa, mỗi đứa đi mỗi hướng, và người ta có bạn mới tôi cũng có bạn mới. Nêu tôi mới nói bạn bè lúc này chỉ là bạn khi giá trị mang lại tương xứng. Trên con đường chúng ta đi, hãy tạo cho mình nhiều giá trị, thì người khác sẽ tự động đến với mình và họ sẽ tự coi họ là bạn chúng ta. Khi chúng ta có thêm bạn thì vui, mất bạn thì cũng chả sao, việc đầu tiên là tập cách quên đi để đi tìm một người bạn khác đúng với mục tiêu.