Tại sao khi mình muốn phát triển bản thân cũng cần phải có sức khỏe là vì nếu không có sức khỏe mình không thể đi đường dài được, khi phát triển bản thân nó là cả một chuỗi những ngày dài không thể 1 ngày 2 ngày mà làm được, chính vì vậy mà phải thường xuyên nâng cao sức khỏe mỗi ngày. Thử hình dung khi chúng ta thức dậy mà cái tay bị đau nhức, cái chân bị xưng thì nguyên ngày đó mất đi vài phần trăm năng lượng để làm việc.
Khi chúng ta bị cảm, là nguyên một ngày đó mũi chúng ta cứ xụt xịt rồi chưa nói đến vấn đề sốt cao mình không thể đứng dậy nỗi để làm việc. Mình làm ra tiền nó mất rất nhiều công sức và năng lượng mà công sức có phải sức khỏe và năng lượng cũng là sức khỏe. Sức khỏe cơ bắp, sức khỏe trí não gọp chung lại mình sẽ tạo ra được giá trị cho xã hội. Khi số lượng tiền tăng lên chúng ta phải chịu học hỏi, nâng cao khả năng thay đổi nhận thức và cả bỏ nhiều năng lượng hơn. Lúc này sức khỏe có thể không cần nâng cao mà chỉ cần giữ ở mức cân bằng là được, vì khi mình muốn có sức khỏe tốt hơn cũng phải mất nhiều thời gian hơn bởi vì cái gì nó cũng có mức độ cao hơn, khi mình muốn có sức khỏe tốt hơn ngoài luyện tập thì cũng phải bỏ thời gian nghiên cứu phương pháp ăn uống, phương pháp luyện tập, và dĩ nhiên cũng phải luyện tập nhiều hơn, lúc đó thời gian làm tiền cũng sẽ ít lại.
Chúng ta phải biết cách cân bằng miễn sao giữ sức khỏe ở trạng thái thoải mái nhất. Khi mình thoải mái lúc đó trí não sẽ tạp ra các chất Endorphins: Giúp giảm đau và tạo cảm giác hạnh phúc, thường được giải phóng khi tập thể dục. Dopamine: Liên quan đến cảm giác thỏa mãn, động lực và sự chú ý. Nó giúp cải thiện khả năng tập trung và sáng tạo. Serotonin: Được gọi là “hormone hạnh phúc”, giúp điều chỉnh tâm trạng, giấc ngủ và cảm giác ngon miệng. Oxytocin: Gắn liền với cảm giác kết nối xã hội và lòng tin, giúp tăng cường mối quan hệ và làm việc nhóm. Norepinephrine: Tăng cường sự tỉnh táo và khả năng tập trung, rất cần thiết cho các nhiệm vụ yêu cầu sự chú ý cao. Acetylcholine: Quan trọng cho việc học tập và trí nhớ, giúp cải thiện khả năng ghi nhớ và học hỏi.
Trong cơ thể chúng ta có 2 thứ mà phải luyện tập là tập thể dục cho cơ thể và tập thể dục cho trí não. Tập thể dục cho cơ bắp, tim mạch…thì có những môn như tập tạ, bơi lội, các loại môn thể thao chuyên vận động giúp cơ thể khỏe mạnh ngoài ra còn có tập thể dục cho trí não. Trí não chúng ta nó lười biếng như thân thể vậy nó chỉ muốn không suy nghĩ và cơ thể cũng không muốn duy chuyển mà chỉ muốn nằm. Nên chúng ta phải chú ý tập luyện trí não bằng cách thường xuyên giao tiếp, học hỏi kiến thức từ người khác đó là bên ngoài xã hội, còn khi chỉ có mình với chính mình là ngồi thiền, thiền định nó giúp cho não chúng ta sáng suốt hơn, nhìn nhận vấn đề một cách trong suốt hơn. Thiền định là làm sao? Nó rất đơn giản là ngồi hoặc đi cũng được nhưng mình không suy nghĩ ở nơi khác, ví dụ khi chúng ta nấu ăn chúng ta chỉ biết nấu ăn, không suy nghĩ qua công việc đi làm, khi chúng ta ngồi hít thờ thì không cần suy nghĩ ngày mai sẽ làm gì, không cần vạch kế hoạch ngay tại thời điểm ngồi thiền hít thở không khí.
Có 1 câu chuyện là vị chúa tiểu hỏi thiền sư là lúc trước khi thiền sư đắc đạo thiền sư làm gì? Vị thiền sư trả lời lúc đó ta quét chùa, nấu cơm. Rồi vị chúa tiểu hỏi tiếp, vậy lúc thiền sư đắc đạo thiền sư làm gì? Thiền sư mới trả lời, sau khi ta đắc đạo ta cũng quét chùa, nấu cơm. Chúa tiểu mới ngạc nhiên hỏi ủa vậy Thì thiền định để làm gì vậy thầy? Vị thiền sư mới hỏi. lúc ta chưa đắc đạo khi mình quét chùa, nấu cơm ta sẽ nghĩ đến nhiều việc khác như đốn củi, bắt cá…. Còn khi ta đắc đạo rồi chúng chỉ chỉ đơn giản là khi quét chùa ta chỉ biết quét chùa, lúc ta nấu cơm ta chỉ biết ta nấu cơm và không suy nghĩ đến những việc khác.
Chúng ta hiểu về sức khỏe tinh thần nó quan trọng với chúng ta rất nhiều nhưng sức khỏe thân thể cũng góp phần rất lớn trong việc làm ra giá trị. Việc phải cân bằng không bên nào hơn bên nào. Có những người chỉ lo làm tiền làm rất nhiều tiền, nhưng không quan tâm đến sức khỏe.
Hoàng là một anh thanh niên và cũng là con đầu trong gia đình, Hoàng có 1 người em nữa là Đan. Từ ngày Hoàng vào Sài gòn để học đại học sau khi anh trúng tuyển vào đại học. Trong lúc Hoàng đi học ở đại học cũng là lúc Hoàng biết về những tiệc vui có thêm chút vị đắng của bia, sinh viên thường tổ chức những buổi sinh nhật và chút nước ngọt cho những bạn gái rồi bạn trai thì uống bia. Sau khi Hoàng ra trường đi làm được 2 năm thì Hoàng mở công ty xây dựng, vì để tạo ra nhiều công việc nhiều hợp đồng Hoàng phải bỏ nhiều thời gian đi gặp gỡ đối tác, mỗi lần gặp đối tác là những lần Hoàng phải lết về nhà với người nồng nặc mùi rượu.
Cuộc sống cứ tiếp tục tiếp diễn rồi anh cũng lập gia đình, công việc của anh thận lợi hơn từ khi lập gia đình, Anh làm ra nhiều tiền, có nhiều của cải vật chất. Mỗi lần đi với đối tác là ăn uống toàn thịt với uống bia, Công ty mở ra cũng được 15 năm, từ khi Hoàng 25 tuổi đến giờ lúc này Hoàng cũng 44 tuổi. Tuổi của ổn định gia đình con cái. Rồi một hôm Hoàng cảm giác mệt mỏi chán ăn sau đó đau bụng rồi sốt, anh vào bệnh viện khám thì phát hiện mình bị bệnh về gan, lúc này anh không biết phải làm sao để dừng lại công việc vì mọi thứ vận hành không thể đóng cửa công ty được, đối tác họ theo thói quen cũ rồi cứ cuối tuần là rủ nhậu, anh cũng không thể từ chối và không dừng lại ở đó mà anh vẫn tiếp tục. Chỉ những lần Hoàng đau quá mới biện minh mình có việc này việc kia nên không đi được.
Rồi vài năm sau đó bệnh gan bắt đầu phát triển. Vài năm sau đó Hoàng bị ung thư gan, rồi công việc của Hoàng cũng dừng lại, mọi nỗ lực xây dựng đến đây cũng kết thúc, tất cả tiền Hoàng làm ra đều dành cho việc chữa trị nhưng vẫn không đủ, rồi những đồng tiền cuối cùng cũng bỏ túi ra đi. Hoàng không còn cách nào để cứu vãn. Anh có nói với lòng là nếu mà biết trước việc này thì sẽ không đi theo con đường cũ, nhưng đã quá muộn rồi. Anh đành phải chấp nhận ra đi sau vài năm bệnh ung thư gan thâm nhập vào cơ thể anh.
Còn Dần người em của Hoàng, anh ta thấy anh trai mình đi làm công ty cứ thích tụ tập với đối tác sau những lần ký hợp đồng hay tạo mối quan hệ này nọ, Dần không đi theo con đường đó. Dần sau khi tốt nghiệp cũng mở một công ty và anh thì theo hướng vừa làm vừa bảo vệ sức khỏe. Dần không hút thuốc, không uống bia, đối tác có rủ anh họ cũng không thể mời rủ anh nhậu hay hút thuốc được. Vì lần đầu gặp đối tác anh phát thanh cho họ biết luôn là anh không thích nhậu nhẹt, không hút thuốc, vì anh đã thấy người anh của mình và nhiều lúc Dần khuyên anh trai Hoàng mà anh Hoàng không chịu nghe, Dần ra ngoài thường tiếp xúc với người không nhậu, không thuốc lá, mỗi lần anh ngồi là ngồi quán cafe bàn công việc với đối tác, tối về anh về với gia đình chăm sóc cho gia đình, mỗi ngày anh dành 1 tiếng để đi tập tạ, Dần có cơ bắp hơn Hoàng, Hoàng là một ông chủ mập mộp to bự, đặc biệt là cái bụng quá cỡ. Dần thì không có bụng mà thay vào đó là cơ bắp, cũng không cuồn cuộng như mấy anh tập thể hình, nhưng Dần thì có một trí não rất sạch sẽ và sức khỏe tốt. Dần cũng làm ăn thành công và có một gia đình ấm áp, Dần cũng có 2 cô con gái ngoan hiền. Cuộc đời Dần không giàu nhanh như của anh trai nhưng Dần đã có nhiều đối tác bền vững hơn anh trai.
Ngày nay nhiều người đi làm xong là về nhà cạn hết năng lượng rồi lăn ra ngủ, đến sáng mai lại đi làm tiếp, ngày qua ngày rồi đến một ngày sức khỏe báo động lúc đó thấy đau trong cơ thể và đi khám bệnh mới phát hiện ra bệnh, rồi phải dùng tiền làm ra tiêu xài cho vấn khám chữa bệnh. Vậy chúng ta mục đích đi làm để làm gì? đến công ty bán sức mình hay tự mở doanh nghiệp giam mình trong phòng 8 tiếng sau một ngày để làm gì? Chúng ta tạo ra tiền rồi bán sức khỏe thì có thấy việc làm đó tạo ra giá trị hay làm mất giá trị. Bạn không thể làm việc theo cách cũ. Hãy suy nghĩ chúng ta ai cũng có 60 năm cuộc đời, nếu mình không nhận ra sớm thì sẽ là kết cuộc cuối đời chúng ta sẽ không còn gì cả mà cái còn là bệnh tật theo suốt quảng thời gian còn lại. Tiền lương hưu chỉ đủ để mua thuốc, cuối đời chúng ta mong muốn một cuộc sống bình an cùng con cháu, nhưng sức khỏe bệnh tật chúng ta không thể nào tạo ra sự thoải mái cho gia đình được.
Cuối cùng đều chúng ta làm là phải duy trì dành 100% vào việc duy trì sức khỏe trí não và sức khỏe thân thể, bạn trẻ tuổi hay lớn tuổi 2 việc này phải làm thường xuyên cho đến khi bạn đi đến cuối cuộc đời, nhắm mắt. Bây giờ bạn phải luyện tập, luyện tập mỗi ngày để tạo thành thói quen, khi mình quen rồi thì 2 vấn đề này nó sẽ tạo ra giá trị cho chính bản thân mình, lúc đó mình sẽ tạo giá trị lớn cho xã hội.