

Lúc tôi có tấm thẻ này thiệt tình tôi không để ý nó phục vụ cho mục đích để làm gì. Sau này tôi mới biết nó là thẻ NCR, thẻ này dành cho công dân người nước ngoài làm việc tại Philippines. Vì để có được tấm thẻ này tôi phải nhờ nhân viên tôi mở công ty lấy tên HBBB Trading. HB là Hoài Bùi, Còn BB là Tên của người nhân viên quản lý cho công ty tôi. Người nước ngoài muốn mở công ty tại Philippines nó cần rất nhiều tiền, trong khi đó tôi chưa cần thiết để đầu tư lớn, và cũng không có nhiều tiền để làm việc đó.
Nhưng trong quá trình buôn bán cần xuất hóa đơn, cần mở tài khoản ngân hàng… để công việc kinh doanh thuận lợi tôi phải mở công ty đầy đủ pháp lý thì dễ giao dịch hơn thôi. Còn mở công ty thật ra để có đủ thủ tục pháp lý mới làm với những công ty khác được, chuyện này thì ở nước nào cũng vậy. Ngày tôi qua Philippines lúc đó mới 27 tuổi. Tôi mới ra trường đời, không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau đó. Tôi chạy qua Phi để làm ăn buôn bán. Lúc đầu qua đó rồi chuyện gì đến thì mình dùng tiền để giải quyết, thiếu gì thì dùng tiền bổ xung, tìm cách giảm chi phí, nhiều phương pháp để bạn giảm chi phí vì mình là dân kinh doanh, việc đầu tiên là chi phí, vì không gì là làm không được. Ở đâu cũng vậy, bạn có công ty pháp danh là giống như bạn được hợp pháp nói chuyện, giấy phép công ty giống như tấm bằng mà nó có giá trị ngoài thực tế, vì đi đâu người ta cũng thấy bạn có tóc vậy đó.
Khi có công ty rồi, thì thủ tục tiếp theo là làm nhiều thủ tục khác và sẽ mất nhiều tiền mới có được cái thẻ này. Lúc đó tôi nhận thẻ cũng không quan tâm vì cái tôi quan tâm là mở công ty rồi thì làm gì nữa, vì tôi cũng tốn khá nhiều tiền cho chi phí, sau khi có giấy tờ công ty hợp pháp rồi treo lên trên tường cho người ta thấy rồi làm gì nữa, sau đó thì nhiều thủ tục như đi mở tài khoản ngân hàng, làm lương cho nhân viên, mua bảo hiểm cho nhân viên. Nhưng nnhững việc này phải cần người có chuyên nghiệp, tiếp tục đi thuê kế toán, kế toán thì không cần ở công ty, họ làm dịch vụ cho mình rồi trả tiền, nhưng họ biết cách để mình khỏi rắc rối với nhà thuế. À còn đi làm con dấu nữa. Làm con dấu đóng nổi lên mà lúc đó phải trả 3000php tức 1 triệu 500 ngàn việt nam mình. Còn nhiều thứ nữa chứ không dừng ở thủ tục giấy tờ. Nhưng kinh nghiệm của tôi sau này nếu ai muốn mở công ty ở Philippines thì chỉ cần hỏi giá để người ta làm cho mình đến bước ra con dấu hay đến bước làm bảo hiểm cho nhân viên thì lúc đó người làm dịch vụ họ tự khắc biết phải đủ những trình tự gì và tính tiền 1 lần dễ hơn và rẻ hơn. Giống như ở Việt nam mình chỉ cần nhờ dịch vụ làm thủ tục mở công ty cho có được con dấu, hay có được usb khai thuế. thì họ sẽ biết làm đến bước nào và chi phí cũng theo sau đó, dĩ nhiên càng làm nhiều bước thì chi phí sẽ cao hơn, nhưng đỡ cho mình đi nghiên cứu mất thời gian, nhưng chi phí mình làm có khi cao hơn. Tự làm để rút kinh nghiệm thì được, đến khi có kinh nghiệm rồi thì mới lòi ra cái dịch vụ làm nhanh. lúc đó mình sẽ hiểu à thì ra là dịch vụ họ có sẵn form mẫu rồi, họ đã làm cho nhiều người rồi thì họ điền nhanh, các bước nộp hồ sơ cũng nhanh. còn mình tự đi làm thì phải hỏi người này người kia rồi chạy tới lui để sửa chữa giấy tờ.